Những cơn mưa đầu mùa

Những cơn mưa đầu mùa. Mấy hôm nay trời Sài Gòn bắt đầu mưa, những cơn mưa đầu mùa đánh dấu một bước chuyển mùa. Khác với những nơi khác quanh năm có 4 mùa, ở Sài Gòn chỉ có 2 mùa – mùa mưa và mùa khô. Và thời điểm mà tôi thích nhất trong năm chính là những ngày chuyển mùa này.

Là con trai, tính tình thậm chí hơi khô khan, tuy nhiên tôi lại có một sở thích mà người khác nghe có lẽ sẽ bảo là giống con gái, đó là thích nhìn mưa. Cũng chẳng hiểu sao tôi lại thích như vậy, mà cũng chẳng sao.
Từ bé, mỗi khi trời mưa, thay vì cùng chúng bạn chạy ùa ra tắm mưa, tôi lại ngồi trong nhà, bên cái song cửa sổ nhỏ nhìn mưa. Rồi khi những cơn mưa vừa tạnh, khi các bạn mình tắm mưa xong và quay trở về nhà, tôi lại ùa ra cái không khí trong lành sau cơn mưa đó. Khu nhà tôi ở khi đó có những đường mương nước phía trước, cứ thế khi thì tôi thả những con thuyền giấy tự gấp, hôm nào lười thì chỉ đơn giản là ngắt những chiếc lá dâm bụt, rồi thả trôi theo dòng nước, cứ thế con thuyền trôi bên dưới còn tôi chạy theo bên trên. Một mình say sưa với những con thuyền tuổi thơ ấy.

Lên cấp 2, cấp 3, những cơn mưa gắn liền với ngày đạp xe đi học, trú mưa ven đường, và cũng là những cơn mưa xa trường, xa bạn bè – vì mùa mưa cũng là mùa nghỉ hè.

Rồi lớn lên, khi cơn mưa gắn liền với những năm tháng đi làm đầu đời của tôi. Khi còn làm cho một công ty lắp ráp máy tính nhỏ ở đường Bùi Thị Xuân, những chiều đi giao máy mưa tầm tã, run lập cập chỉ lo che cho máy ướt đẫm người. Những khi đã làm xong hết việc, ngồi trong căn phòng kỹ thuật chật hẹp trên tầng 1. Nhìn ra ngoài trời ngắm những giọt mưa, suy nghĩ về tương lai của mình.

Cứ thế cuộc sống kéo tôi đi, biết yêu rồi chia tay, cơn mưa cũng đến và đi cùng những buồn vui. Rồi năm nay mùa mưa lại đến sau nhiều cơn nắng hạn, nắng hạn cả ngoài trời và cả trong lòng.

Chiều nay lái xe đi trong cơn mưa trên con đường vắng đường vắng lác đác vài bóng người, réo rắt tiếng nhạc này cùng tiếng loẹt xoẹt của cái quạt nước qua một mùa nắng nóng đã chai chưa kịp thay. Ngồi uống ly cà phê bên dòng sông năm nào, cũng mờ mịt mưa… Nhưng giờ đã nhẹ nhàng hơn, mưa vẫn buồn nhưng không còn làm nặng nề cái nhìn của tôi như trước nữa.

Bài nhạc này Vũ tặng cho tôi, cũng chính do Vũ tự đàn với cây đàn cũ của mình, Vũ nói Vũ viết bài nhạc này trong những năm xa quê nhà. Sống ở xứ người và cũng nhớ về mùa mưa trẻ thơ năm nào. Giai điệu bài hát đơn giản, có thể với người khác nó không phải là một kiệt tác, nhưng với tôi nó nhẹ nhàng, sâu lắng, nó gợi được cho tôi nhiều hồi ức về những mùa mưa đã qua trong tôi. Cảm ơn Vũ, bạn đã viết một bài tuyệt vời, ít nhất là với mình.

Viết cho những mùa mưa đã qua – 7/2009
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét