hobby

Mấy bữa trước có coi trên tv một chương trình tên là Help, my husband has a hobby. Trời ơi, mình coi chương trình này vừa thấy mắc cười vừa thấy khủng hoảng. Thiệt không ngờ trên đời này có nhiều người có những cái thú quá ư là quái đản luôn. Có một ông ha, một vợ ba con mà mê cái trò trực thăng mô hình khủng khiếp, ổng suốt ngày ráp trực thăng, điều khiển trực thăng, chế tạo trực thăng rồi đỉnh điểm là làm một cái phòng riêng để dễ bề ngủ chung với mấy chiếc trực thăng luôn. Riết rồi bỏ bê vợ con, nhiều khi con cái đi học về không thấy ba đâu thì biết ngay là đang ở trong cái phòng trực thăng. Rồi có một ông thì mê rock band Kiss, trời ơi nhà của ổng dĩ nhiên là trang trí theo style rock rồi há, mà metal rock death rock á, thấy ớn gì đâu. Riêng ổng thì ổng cũng tự trang trí bản thân thành một trong mấy ông Kiss luôn. Thấy bà vợ đau khổ thiệt, tại riết rồi quên mặt chồng ra sao luôn hahahah, ổng tô đen tô đỏ mặt miết mà. Nói chung, cuộc sống vợ chồng dĩ nhiên lúc thì đỉnh cao lúc thì vực thẳm, nhưng đỉnh cao hoài thì quá là chóng mặt, mà vực thẳm miết cũng quá là nguy hiểm ặkặk.

Nhớ hồi lâu đọc blog anh DH heheheh, hobby hồi xưa là chụp hình chụp hiếc gì đó. Cũng táo bạo dễ sợ lắm, trang thiết bị máy móc ánh sáng phòng ốc studio đầy đủ hết mới ghê. Có vẻ là sau này chìm vào quên lãng thì phải híhíhíh
Rồi bà Hai thì dạo này có cái thú chụp hình hoa cỏ mùa xuân này nọ bên cạnh cái thú vào bếp, và cũng là bên cạnh cái thú chăm sóc chồng con luôn heheheh, và lại cũng là bên cạnh cái thú shopping luôn hahahah. Nhưng thật ra, shopping gần như là bịnh chung của chị em phụ nữ roài, há Hai há híhíhíh. Mà nếu chị em phụ nữ ai cũng thích shopping thì mấy anh em phụ nam ai cũng đều mê đồ điện tử. Nhắc đồ điện tử thì nhớ đến đồng chí chồng bạn vivian, nguyên văn luôn là ổng ăn no xong là đi mua chuột hahahah (nghiện game mà lị), mình cũng biết một ông là đi làm về mệt cỡ nào mệt nhưng cái đầu tiên ổng đụng đến khi bước vô nhà đó là cái PS controler hahahah, hobby của mấy tay nghiện game đóa.

Hồi xưa mình có cái thú viết thư tay. Bạn bè bốn phương tám hướng, trong nước ngoài nước mình đều viết thư tay, ngay cả khi có internet i meo này nọ mình cũng vẫn trung thành với thư tay luôn. Còn lễ lạc thì dĩ nhiên không thể không viết thiệp. Nạn nhân bị tra tấn dai dẳng nhất là đồng chí chồng hahaahahh. Mấy bữa nay tự nhiên đồng chí ấy cứ lục lọi ra cái đống thư hồi một trăm năm về trước rồi đọc lại, thấy gớm hông? Mà thực ra cái thú viết thư nó cũng bắt nguồn từ cái thú mua bao thư, giấy viết thư, viết bút này nọ, rồi thêm cái thú làm bao thư nữa. Cho nên mình thấy đồng chí chồng kể ra cũng đang giữ một kho tàng quý báu chứ chẳng chơi, vì tất cả những bức thư mình gửi thì không có bức nào giống bức nào (dĩ nhiên), ý mình là bao thư rồi giấy viết thư đó mà, toàn là độc nhất vô nhị không đụng hàng ặkặk.

Mấy đồng chí Hàlan bên này mình để ý là ai cũng có cái thú làm vườn, cho nên mình cũng để ý luôn rằng: nhà ở hàlan nhỏ gì nhỏ chứ lúc nào cũng có cái vườn (cũng) nhỏ nhưng vẫn phải có cái vườn. Mình biết một ông bác sĩ quân y, ổng đi làm đi công tác phải nói là quần quật, vậy mà ổng vẫn trồng bí trồng cà trồng sà lách tá lả, nên mình cũng được hưởng ké chút cháo mỗi lần ổng thu hoạch hehehe. Rồi một ông thầy giáo nữa, cũng đi dạy quần quật vậy chứ về nhà là cho gà cho vịt ăn ặkặk, làm mỗi lần vịt đẻ gà đẻ mình cũng lại được hưởng chút cháo luôn híhíhíh

Nói chung, có hobby cũng tốt nhưng lậm hobby quá thì lại không tốt, hè?!!? Có ai có hobby gì quái đản hem, kể nghe kể nghe đeeeeeeeeeeeeê

P.S.: hobby thầm kín của mình mà chị Cap đã khui ra được, mình không thể không nhận là mình cũng có hobby giống chỉ: đó là mình rất mê cái thú thọc gậy bánh xe, đâm bị thóc chọc bị gạo, nói xấu người khác và đặc biệt nhiều chuyện. Có chuyện gì mà giữ trong lòng, không kể ai nghe được thì đúng là tối khó ngủ, người khó chịu ghê lắm ặkặk. Chắc mình phải kết nghĩa chị em với chị Cap quá hahahahah
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét