Thơ cũ đăng lại (3)

 
Một bàn tay

Lên dốc xe đèo nặng
Đường nắng cát lún trơn
Tôi giữ xe loạng choạng
Loay hoay tìm cách lên
Nhấc chân thì xe đổ
Đẩy xe thì người ngã
Bỗng tự dưng lạ quá
Một bàn tay ở đâu
Đã bám vào phía sau
Đùn xe lên phía trước
Tôi băng qua dốc ngược
Xe trườn lên cát trơn
Người tôi không phải ngã
Xe tôi không phải đổ

Ôi người bạn qua đường
Tôi gửi lời cám ơn
Anh cũng không nỡ nhận
Chẳng biết anh là ai
Chỉ nhớ một bàn tay
Đã giúp tôi vượt dốc.


                   1982

Đăng lại
28/03/2015
Đỗ Đình Tuân 
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét