TỰ CẢM NGÀY CUỐI NĂM




Bóc đi tờ lịch cuối cùng
Bỗng dưng lại thấy trong lòng chơi vơi
Đời người như bóng câu trôi
Vừa sương sớm đã ngậm ngùi hoàng hôn
Trải bao đắng ngọt vui buồn
Mưa tuôn nắng dội đã mòn thân côi
Chạy theo ảo ảnh một thời
Tỉnh ra chiều xế bóng rồi còn đâu
Bến đời cạn, bến sông sâu
Muốn qua chẳng bắc nổi cầu mà qua
Đành ngồi ôm nỗi xót xa
Buông xuôi sau trước cũng là buông xuôi

                        31 - 12 - 2014
                         Song Thu
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét