Hạnh phúc ấy sao mỏng manh quá . . .
Rời nhau với 2 từ chia tay . . .
Tưởng sẽ cố quên được anh, tưởng rằng như thế sẽ tốt hơn . . .
Từng ngày cứ cố gắng vờ mình đang vui . . .
Thế nhưng sẽ không thể giấu được cảm giác . . .
Không thể cố quên . . . !!!
Nửa đêm thức giấc giật mình
Âm thanh vụn vỡ mái đình cổ xưa
Cây đa bến nước ban trưa
Tưởng là tri ngộ mà chưa gặp Thời
Rồi ai khóc khi mùa hè gõ cửa
Xếp sách nghiêng xa nhẹ thoáng học trò
Tuổi mộng mơ vô tư như làn gió
Bước qua rồi, ai đó có buồn không?
Cánh phượng thắm sao môi người e ấp?
Con ve sầu đứng hát ngẩn ngơ say
Chiếc lá ngoan sợ tay người chạm đến
Hạt nắng chiều lặng lẽ rụng bờ vai
Cô gái cười với một người xa lạ rầu rĩ, nụ cười làm cho anh ta cảm thấy phấn chấn hơn. Anh nhớ đến sự tử tế của một người bạn cũ và viết cho người ấy một lá thư cảm ơn. Người bạn này vui sướng vì nhận được thư của người bạn cũ lâu ngày không gặp đến nỗi, sau bữa trưa anh boa một món tiền lớn cho chị hầu bàn.
Không phải ngẫu nhiên mà con người ta, ở một thời điểm nào đó trong cuộc sống, lại muốn được “bé lại”, muốn sở hữu một tấm vé để về với tuổi thơ… Khi cuộc sống quá áp lực, căng thẳng, mệt nhọc, khi nụ cười không thể nhảy nhót thật lâu trên môi, khi tâm trí bị bủa vây bởi những thù hằn, ganh ghét, đố kị, khi người ta không cảm thấy hạnh phúc…
Tổng hợp bởi blog tình yêu
0 nhận xét:
Đăng nhận xét