đã 3 tháng

Sáng nay trời trở lạnh rồi còn mưa lất phất, hai vợ chồng với hai đứa người làm đưa mẹ ra sân bay về lại vietnam sau ba tháng nuôi đẻ ặkặk. Quay trở về nhà mà ba mẹ con buồn thẫn thờ, nhỏ người làm bước vô nhà còn chơi màn 'peekaboo, quạii ưiii, i see you' thấy thương gì đâu. Đến giờ trưa cho ăn cơm lại tiếp tục 'quại ưiii, cơmm' rồi 'ủa, quại ngủ chưa xuống hả'

Mình thì mấy tháng nay ăn cơm trưa đều được dọn sẵn rồi ăn chung với mẹ và nhỏ người làm, hôm nay thì ăn với chồng và nhỏ người làm, còn thằng người làm thì nằm chơi nói chuyện với mấy con gấu bông một mình. Mà không phải ăn cơm, là ăn phở, nồi phở bự hôm qua mẹ nấu sẵn để hôm nay đưa mẹ ra phi trường rồi về nhà thì có cái ăn liền. Chồng lại còn phán 'mẹ về thấy nhà vắng quá ta'. Chồng kêu 'hay mấy mẹ con theo ngoại về vn chơi đi' nhưng nghĩ cảnh chồng thui thủi đi làm rồi về nhà một mình cũng thương lắm nên không nỡ đi, với lại cuộc vui nào mà chẳng có lúc tàn, theo ngoại về vn chơi rồi cũng phải quay trở qua.

Đúng là người buồn cảnh có vui đâu bao giờ, ngoài trời mưa ảm đạm phát chán, nhớ mẹ quá chừng. Vừa viết blog vừa làm macaroni cho nhỏ người làm. Thôi, đếm thời gian cho mau, cho thằng người làm mau lớn, cho mau hết hè, mau đến đông rồi lại mau đến hè....thế là mẹ lại qua thăm mình tiếp
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét