what a shame

Hôm nay cái tv lăn đùng ra rồi trút hơi thở cuối cùng, thế là tối hôm nay nhà mình yên như nấm mồ hốhốh. Không một ai lên tiếng, mỗi đứa ngồi một góc không nhìn nhau, không nói gì với nhau, mặt đứa nào đứa nấy như đưa đám (thì cái tv chết rồi còn gì hụhụh).

Giờ mới thấy sự quan trọng của những đồ vật trong nhà. Giờ mới thấy nhụccccc như con cá nục cho những con người nô lệ của thói quen và các loại đồ vật hiện đại hại điện hại thân luôn. Không có mấy thứ như tv computer mobile internet thì mình chắc cũng lăn ra chết như cái tv vậy. Nhớ bữa nào đó coi tin tức rằng, giới trẻ hàlan đi du lịch không có 'ấy' thì không sao nhưng không có fb hoặc hyves (fb của hàlan) thì không thể chấp nhận được, mình chắc cũng tiến đến đó rồi hay sao cà ặkặk

Roomate nhà mình còn nặng hơn, con gái đang lim dim ngủ nhưng vẫn xông vào phòng nói một câu oái oăm 'tv chết queo thiệt rồi em, giờ mua tv mới ko?'. Hử, là sao trờiii?!? Chẳng lẽ mua tv liền vào cái giờ tiệm tiết gì cũng sắp đóng cửa hết ráo, mà quan trọng là vào cái giờ mà con gái ngủ nữa mới ghê. Đúng là xin lỗi chịu hong nổi.
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét