CHỢT NGHĨ



Con cóc cứ nằm trong hang
Không nhảy ra đàng… đã chẳng thành thơ
Ngang trời ngọn gió vu vơ
Bờ tre không cản đung đưa nỗi gì?
Trong đầu mọi sự nghĩ suy
Có xuôi, không ngược lấy gì nảy sinh ?
Âm-Dương huyền diệu, vô hình
Mãi luôn gắn bó như mình với ta.

1/6/2011
Đỗ Đình Tuân
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét