một sáng mưa..

Mới đọc bên blog chị NL rằng ngày chị qua Mỹ sống, chị đốt hết thư từ giấy tờ này nọ nhưng lại mang theo những lá thư của tụi học trò. Đọc mà nhớ lại và ngẫm nghĩ, khi qua HL sống mình đã mang theo gì?!?

Không mang gì. Mình đã không mang theo bất cứ thứ gì thuộc kỉ niệm, không mang theo bất cứ gì gắn bó thân thuộc với mình, không mang theo cả những đồ vật yêu thích hoặc quý. Chỉ nhớ khi qua đây, mình có một vali nặng 20kg toàn những thứ nhảm nhí gì đó mình cũng không nhớ, chủ yếu là quần áo hay sao. Nghĩa là mình đã để lại tất cả.

Để lại tất cả. Vậy là mình đã để lại những bộ sưu tập(vớ vẩn), dù là vớ vẩn nhưng vẫn là những thứ mà mình đã dày công dành dụm từ nhỏ đến lớn. Để lại những cuốn nhật ký, từ cuốn nhỏ xíu đến cuốn bự bự (cá là Mẹ có đọc hốhốh). Để lại những tình cảm, những nhớ nhung đã và chưa bộc lộ. Để lại tất cả thư tình, tình nho nhỏ đến tình lơn lớn ặkặk. Để lại những sáng mưa những trưa nắng những chiều gió, những góc saigon, những chủ nhật cà phê và còn nhiều nhiều nữa...là để lại tất cả.

Khi mình qua đây, mình đã hoàn toàn không mất công suy nghĩ đem theo gì, bỏ lại gì vì mình biết chắc chắn rằng: mình sẽ về. Vậy thôi.


Hôm nay thức dậy 6g sáng ngồi cafe và gõ gõ vài cái....
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét