Duyên phận



Ngồi buồn chỉ trách gió thôi
Cứ làm rơi nón, một thời hớ hênh
Nay thuyền không lái bồng bềnh
Nón không quai, lại tự mình muốn rơi…

 
                                                     12-5-2006
                                                                Nguyễn Chính
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét