no more champagne

Qua cái new year và sắp tới là Tết. Chắc tại sắp tết nên nhớ saigon, hoặc nhớ nhà, đại loại vậy. Hoặc vì  những con đường saigon khiến mình thổn thức, hoặc vì chuyến phà cuối cùng làm mình nhung nhớ.

Gì thì gì thì cũng đang nhớ saigon, đọc xong hai cái bài trên là hết làm ăn gì luôn.
Tối nằm trên giường không ngủ mà căng óc ra coi đường Ngô Thời Nhiệm nằm ở góc nào của quận 3?
Tối nằm trên giường không ngủ mà nhớ lại lần cuối cùng đi phà Thủ Thiêm là lần nào? với ai? làm gì?

Saigon rộng lớn với ai chứ với mình thì như lòng bàn tay, chắc không ngóc ngách nào mà không biết. À, tính đến lúc mình bỏ saigon đi thôi nha, chứ đến giờ thì chắc chịu chết với các khu mới mở, chịu chết với những con đường đánh số mà anh Phú kể trong bài.

Nhớ những buổi sáng la cà ngoài khu trung tâm, ăn sáng đến chiều ặkặk. Buổi tối vô tuốt Chợ Lớn ăn chè. Cuối tuần lúc nào cũng quần short áo thun lang thang chổ nọ chổ kia, phơi mặt dưới cái nắng khét lẹt bụi bặm của saigon mà sung sướng gì đâu.
Những ngày mưa thì lại còn vui hơn, mau mau dọt ra cái gánh bún bò viên ngoài vỉa hè chợ Bến Thành, quất 1 tô bún 1 chén bò viên, kêu thêm dĩa chuối nếp nướng nước dừa chẹp chẹp.
Trời đất ơi, mình đang chơi ngu nè, càng kể càng nhớ càng tự mình hại mình nè, cái này gọi là tự mình làm mình buồn hehehehhe


saigon saigon
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét