CHIẾC NẮP CA


Một chiếc ca uống nước,
Có nắp đậy rất xinh.
Bà chủ nỡ vô tình,
Làm chiếc ca bị vỡ.
Chiếc nắp ca còn đó.
Mà lòng như nát tan,
Suốt ngày ngồi trên bàn,
Khát nước không muốn uống.
Bà thương nắp ca lắm,
Đem đậy lên cốc hoa,
Nhưng chẳng cốc nào vừa,
Cái nào cũng khập khiễng.
Bà chủ càng thương tiếc,
Chiếc nắp ca nhỏ xinh.
Rồi nắp ca cũng đành,
Theo Bà ra ngoài chợ,
Mua ca khác thay thế,
Nhưng chẳng cái nào vừa,
Cái thiếu, cái lại thừa,
Không cái nào đậy được.
Nắp ca đành cười gượng:
Ta về nhà bà ơi,
Cuộc đời đã an bài,
Âu cũng là số phận.
Bà chủ càng ân hận,
Vì mình đã lỡ tay.
Bà mong cuộc đời này,
Không có sự đổ vỡ.

2008
Cẩm Tú
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét