ĐÊM KHÔNG NGỦ

 
           Thanh Hoa:

  Sương khuya lén rụng bên thềm
Sợ mang hơi lạnh cho mềm lòng ai
Chợt nghe có tiếng thở dài
Dường như ai đó chờ ai lâu rồi.

          
        Văn Đức:

Đêm dài không ngủ
Bởi nhớ người yêu
Con tim thổn thức
Muốn nói bao điều
Người yêu ơi hỡi người yêu
Ước gì anh được sớm chiều bên em
Ngày ngày anh được gọi tên
Đêm đêm nâng "Ngọc" cho quên sự đời.
Tôi thầm trách ở ông trời
 
Sao ông nỡ để "Lở Bồi" xa nhau!?

                                         
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét