Nửa đêm


Nửa đêm vẫn th­ường tỉnh giấc
Vẩn vơ nghĩ chuyện bao đồng
Căn phòng có m­ời vuông chẵn
Mà sao cũng thấy mênh mông

Góc này giành cô kỷ niệm
Chỗ kia cho chị t­ương lai
Ta cũng chiếm riêng một khoảnh
Còn thừa chẳng để cho ai.

Để Em! Em về xa ngái
Cho ng­ười; Anh chẳng muốn cho
Mới thấm nửa câu thành ngữ
“ Để ăn! Anh  sợ quá no”

Nguyễn Xuân Hiểu
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét