bún riêu or canh bún

canh bún đeeeeeê


Chưa có nồi bún nào mà hành mình kinh khiếp như nồi bún này, nhức hết mình mẩy luôn, lâu lâu đạp xe nên mỏi nhừ cặp giò. Đầu tiên là định nấu nồi bún riêu, mà nói chung thì bún riêu với canh bún với mình nó như nhau thôi, khác mỗi cọng bún.
Muốn có riêu là phải đạp xe ra phố, muốn có rau muống cũng phải đạp xe ra phố, muốn đậu hủ cũng đạp xe ra phố, muốn cái của nợ gì mà không có sẵn trong siêu thị thì đều phải đạp xe ra phố. Đạp ra phố rồi còn gặp một chuyện đáng khóc nữa, đó là mình muốn mấy cọng rau quế thôi mà bọn Tháilan này tình hình chính trị bất ổn đến nỗi phải đóng cửa sân bay và thế là rau không nhập qua đây được. Đó, ai nói chính trị không gần gũi chứ trời, mình thấy nó gần sát sạt bên mình mà còn ảnh hưởng trực tiếp luôn đó mới ghê.
Hôm nay vì nồi bún riêu mà mình tự chửi mình ngu mấy lần rồi, ở tiệm tàu mình đã không mua gói bún vì nhớ ở nhà còn hai gói, thay vì cứ mua đi để đó từ từ xài cũng được nhưng mà mình nhất định không mua vì cũng cứ nhất định trong đầu là ở nhà còn thì mua làm gì trời? Cuối cùng là sao, về tới nhà mở tủ ra coi liền thì thật tuyệt vời vì chả có gói bún nào hết á. Vậy bún riêu còn nghĩa lý gì nữa? May sao nhà không còn bún nhưng lại còn bánh canh, nên mình tránh được chuyện bị phù mỏ nếu chồng đi làm về mà không có đồ ăn hèhèhèhh. Dù quên mua bún, nhưng mình đã hoàn toàn chuyển bại thành thắng. Trờiiiiii ơiiii, món canh bún nó ngon gì đâu á. Cái riêu mình làm hơi bị thành công: hộp cua với thịt bằm với hai cái trứng biến thành món riêu trong nồi bún một cách tuyệt vời, bỏ thêm mấy cục sườn non vô nữa cho phong phú thịt thà. Yummy yummy, càng ngày càng ngưỡng mộ mình nghen heheheh
Share on Google Plus

About Unknown

Bài viết này được chia sẻ bởi Unknown.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét